(tiếng Việt bên dưới)
first kiss
tim seibles
her mouth
fell into my mouth
like a summer snow, like a
5th season, like a fresh Eden,
like Eden when Eve made God
whimper with the liquid
tilt of her hips—
her kiss hurt like that—
I mean, it was as if she’d mixed
the sweat of an angel
with the taste of a tangerine,
I swear. My mouth
had been a helmet forever
greased with secrets, my mouth
a dead-end street a little bit
lit by teeth—my heart, a clam
slammed shut at the bottom of a dark,
but her mouth pulled up
like a baby-blue Cadillac
packed with canaries driven
by a toucan—I swear
those lips said bright
wings when we kissed, wild
and precise—as if she were
teaching a seahorse to speak—
her mouth so careful, chumming
the first vowel from my throat
until my brain was a piano
banged loud, hammered like that—
it was like, I swear her tongue
was Saturn’s 7th moon—
hot like that, hot
and cold and circling,
circling, turning me
into a glad planet—
sun on one side, night pouring
her slow hand over the other: one fire
flying the kite of another.
Her kiss, I swear—if the Great
Mother rushed open the moon
like a gift and you were there
to feel your shadow finally
unhooked from your wrist.
That’d be it, but even sweeter—
like a riot of peg-legged priests
on pogo-sticks, up and up,
this way and this, not
falling but on and on
like that, badly behaved
but holy—I swear! That
kiss: both lips utterly committed
to the world like a Peace Corps,
like a free store, forever and always
a new city—no locks, no walls, just
doors—like that, I swear,
like that.
nụ hôn đầu
tim seibles
khuôn miệng nàng
áp vào miệng tôi
như bông tuyết mùa hạ
như mùa lạ thứ năm
như khu vườn địa đàng
khu vườn địa đàng khi mà eve khiến thượng đế
cũng phải kêu se sẽ
trước bờ hông tròn trịa và sóng sánh
của nàng—
nụ hôn của nàng làm tôi đau như thế đấy—
ý tôi là, cứ như thể
nàng đã hoà lẫn
giọt mồ hôi của một thiên thần
với vị của trái quýt ngọt
tôi thề rằng
miệng tôi
đã từng là chốn đày ải
nhơ nhớp với bao nhiêu là bí mật
miệng tôi, con hẻm nhỏ cụt
thắp sáng bằng hàm răng tôi
trái tim tôi, một con sò
khoá chặt nơi đại dương tối tăm
nhưng khuôn miệng nàng kéo tôi lên
như một chiếc Cadillac con màu lam
đầy lũ hoàng yến
nắm tay lái bởi một chú toucan
tôi thề rằng
đôi môi tựa đôi cánh sáng ấy
khi ta hôn
thật nồng nhiệt
thật vừa vặn—
như thể nàng đã đang
dạy loài cá ngựa học nói
khuôn miệng nàng
cẩn thận chúm lại
từ nguyên âm đầu của họng tôi
cho đến khi thâm tâm tôi là đàn dương cầm
được nàng gõ và cọ—
cứ như là, tôi thề rằng lưỡi nàng
cứ như thể mặt trăng thứ bảy của thổ tinh—
nóng bỏng như vậy đấy
và giá lạnh, và tròn đầy
xoay tròn, khiến tôi
trở thành một tiểu hành tinh hoan hỷ—
nửa mình tắm nắng mặt trời
đêm chảy đầy vai
bàn tay chậm rãi của nàng đan vào nhau: một ngọn lửa
luân phiên thả những con diều của nhau
tôi thề rằng
nụ hôn nàng
nếu bậc đại mẫu
hớt hải khai mở mặt trăng
như một món quà
và bạn đã ở đó
để cảm thấy bóng của bạn
cuối cùng cũng rơi tuột khỏi cổ tay
là vậy đấy, nhưng còn ngọt ngào hơn—
như cuộc bạo động của những linh mục chân trụ
trên thanh nhảy lò xo, cao xa cao vút
theo hướng này, chẳng phải
rơi, mà tiếp nữa
như thế, cứ nghịch ngợm như thế
nhưng chúa ơi—tôi thề rằng! đó
nụ hôn đó: khi đôi môi một lòng cam kết
với thế giới như liên đoàn hoà bình
như cửa tiệm mở toang, bây giờ và mãi mãi
một thành phố mới—không khoá, không tường, chỉ
toàn những cánh cửa—như thế, tôi thề rằng
như thế đó.
Comments