(English translation below)
những cánh buồm
hoàng trung thông
Hai cha con bước đi trên cát
Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh
Bóng cha dài lênh khênh
Bóng con tròn chắc nịch.
Sau trận mưa đêm rả rích
Cát càng mịn, biển càng trong
Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:
“Cha ơi!
Sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời
Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”
Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:
“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa
Sẽ có cây, có cửa, có nhà,
Nhưng nơi đó cha chưa hề đi đến.”
Cha lại dắt con đi trên cát mịn
Ánh nắng chảy đầy vai,
Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời.
Con lại trỏ cánh buồm nói khẽ:
“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,
Để con đi…”
Lời của con hay tiếng sóng thầm thì
Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm?
Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận
Cha gặp lại mình trong những ước mơ con.
the sails
hoàng trung thông
The son and his father walked on the sand
The golden sun glimmered over the turquoise sea
His father's oblong shadow
The son's round's shadow.
After the relentless midnight rain,
The sand gets finer, the sea gets clearer
The father walked the child under the rose morning light
He shoke his dad's hand, asking gently:
"Dad!
Why can we only see the waters and the sky in the distant space,
But not the houses, the trees, and the people there?"
The father smiled, patting on his little child's head:
"Following the sails to the faraway lands
There will be trees, there will be doors, there will be house
But thoses places, I have never set foot on them."
Once again, the father guided the son on the fine sand
Sunshines melted on their shoulders
The father looked at the horizons in contemplation
His child pointed at the white sail and whispered:
"Can you borrow the white sail for me,
So that I can go..."
Was it his words or the whispering of the sea
Or the sound of my heart from distant times?
For the first time in front of the endless sea
I met myself within your dreams.
Comments